Trạch nữ, sn 90, mắc nhiều chứng bệnh không có thuốc chữa, hơn nữa lại có khả năng lây lan cao.
Truyện edit theo sở thích của lâu chủ, phi thương mại. Không mang truyện ra khỏi blog khi chưa được sự đồng ý của ta. Nếu được đồng ý, vui lòng để lại link post.
Bản lâu chủ làm việc tùy hứng, lại mắc bệnh lười kinh niên cùng chứng ham hố quá mức,cho nên không có lịch post truyện, mọi người cũng đừng thúc giục nhé.
Tôn trọng người khác cũng là tôn trọng chính bản thân mình.
Chúc các vị vui vẻ khi bước vào Dạ Tịch Lâu ^^
Join 1 103 other subscribers
Chương này xem xong cười chết mất :v :v :v
Đám tiểu nhị ở Duyệt Lai khách sạn này siêu đáng yêu á =)))
Phải nói là trí tưởng tượng cực kì phong phú :v
Uầy, chỉ mong mỗ nam tra chết quách đi cho rồi, cung đấu gia đấu, ân oán giang hồ hay ngộ độc thuốc chuột cũng được, tóm lại là bạn chết luôn đi, để Tiểu Quý nhà mình lên đài diễn chính ❤ Đáng yêu chết ngườiiii~ :3
-_-|| ta chưa thấy nam nào cả chính lẫn phụ toi mạng vì thuốc chuột cả cô ạ
Ngày xưa chết vì thuốc độc đầy đó thôi :v Mà thuốc chuột thì chỉ là “thuốc độc phiên bản hiện đại”, vẫn đảm bảo cả chất lượng lẫn mỹ cảm còn gì :v =))))
haha Bảo Bảo ăn nhiều nhiều vào để Mai Ngạo Hàn tính tiền giùm cho
aiz, Tiểu Quý Tử siêu kute đáng yêu nha, chậc chậc, đáng tiếc ==’
mấy tiểu nhị này ko biết lấy trí tưởng tượng siêu cường này ở đâu nhỉ =)))))
nếu Tài thúc biết liệu có bị trừ lương 3 năm =)))))